Nhựa

  • Các Plastic khác nhau thì thể hiện các vấn đề sơn khác nhau nhưng nhìn chung mỗi lần lau chùi chúng không thường thể hiện vấn đề độ dính bám của sơn. Ngạoi trừ Polyolefin như Polyethylene và Polypropylene. Vì những Polymer này thiếu nhóm điện cực chúng có khả nămg bề mặt thấp mà khó ướt và không bị thâm nhập bởi các dung môi.

                                H     H      H      H

                                 |      |        |        |                    

                            _ C _ C _ C _ C _                               Etc Polyethylene

                                 |        |        |        |                           

                                H      H      H      H                          

    Thêm nữa bề mặt của Plastic dày cỡ một vài phần tỉ mét, thường khác về số lượng lớn. Nó thấp hơn trong trọng lượng phân tử và yếu. Độ dính cửa sơn cho lớp này sẽ kéo và bóc lớp đó ra. Vì thế độ dính bám phải kém.

    Plastic tạo ra do quá trình phun đường chỉ sẽ có nhiều Plasticiser và các chất trung gian tự do thêm vào chất dẻo để đạt được mức độ dẻo chính xác và ngăn chặn chất dẻo dính vào trong khuôn lạnh. Chất dẻo được đốt nóng trong một hình trụ chịu đựng nhiệt độ caocho phép chất dẻo được nhét vào trong khuôn lạnh, đảm nhận dạng hình khuôn và sau đó được di chuyển.

    Plasticiser thường ở dạng lỏng, sôi hay bay hơi ở nhiệt độ trên nhiệt độ cần thiếtcho đường chỉ (thường trên 200oc) và vẫn ở thể lỏng trong cấu trúc dẻo. Plasticiser có thể di trú ở trong sơn và gây nên bạc màu hay có thể di trú đến bề mặt chất dẻo và khiến mất đi độ bám dính.

    Các chất trung gian tự do, đúng như cái tên mà chúng bao hàm, phóng thích chất dẻo từ khuôn. Chúng thường là xà phòng, dưới hơi nóng và áp xuất cấu trúc chất dẻotan chảy và nặn ra, làm mát bề mặt khuôn, chống đông đặc chất dẻo từ việc bám dính. Hơn nữa sơn sẽ không bám vào các chất trung gian tự do ở nhiệt độ tăng lên, Các chất trung gian tự do này có thể không làm tan chảy chất dẻo.

    Để có được độ bám dính tốt trên Polyolefins điều cần thiết để làm giảm bớt bề mặt chất dẻo là liên kết với lớp yếu hơn trong chất dẻo bên dưới và Oxy hóa nó. Vì thế tạo ra các nhóm cực và một bề mặt năng lượng cao. Điều này có thể đạt được do sự phóng ra Crona đối với các lớp sơn chất dẻo và sự xử lý ngọn lửa cho các vật phẩm đúc.

    Sự phóng ra Corona có liên quan đến chất dẻo phủ dưới cực điện với điện áp và tần số cao. Sự phóng ra này sản xuất ra Plasma mà trong đó các phân tử khí bị bể vỡ và chúng phản ứng với bề mặt chất dẻo. Điều này làm gia tăng sức ép bề mặt cho phép sơn trở nên ướt và cải thiện độ bám dính bởi vì các lớp bề mặt không còn yếu nữa và vì sức hút mạnh giữa các nhóm cực trong sơn và chất dẻo.

    Việc xử lý ngọn lửa, phần Oxy hóa ngọn lửa khí (6 –10 mm từ đỉnh hình nón màu xanh) được mang đến tiếp xúc với bề mặt chất dẻo trong một khoảng (từ 0.02 – 0.1 giây). Ngọn lửa là một Plasma mà nó Oxy hóa bề mặt chất dẻo nhờ sự tái kết hợp của các gốc tự do tạo nên.

    Các phân tử phản ứng cao tạo từ sự phóng thích Corona hay sự va chạm ngọn lửa lên trên bề mặt chất dẻo. Sự Oxy hóa và sự phá vỡ các nhánh C = O, C _ OH, C _ OOH, C _ ONO và C _ ONO2. Các thay đổi này bị phản hồi trong sự gia tăng trong sức ép bề mặt của chất dẻo như từ 31 – 47 Dynes cm-1.

    Độ ẩm ướt và độ bám dính của sơn vì thế được cải thiện. Đây là một kỉ thuậtphổ biến cho việc cải thiện độ bám dính của mực in đối với bề mặt của các thùng chứa Polyolefin đúc.

    Hoạt động của độ bám dính chất dẻo đặc biệt của sơn là có dạng hóa học mà sẽ mang lại các nhóm cực đặc biệt, cơ hội để nối kết chất dẻo và các nhóm cực khác để nối kết với sơn.